Do thức khuya xem film quá độ, nay cơ thể chính thức sập nguồn. Đầu óc lơ tơ mơ. Bình thường rất nhiều việc nhưng nay chả biết làm gì, chả muốn làm gì và chả làm được gì. Thôi nhá, nốt nay thôi nhá. Tối đi ngủ sớm, mong là ngày mai sẽ trở lại bình thường.
Không rõ tâm trạng hôm nay thế nào. Không vui không buồn cũng chẳng chán nản. Chỉ là cứ mơ mơ màng màng. Thời tiết lúc âm u, lúc hửng nắng. Cũng không biết là thích hay không.
Đang hừng hực khí thế học hành mà cứ thế này là gay go đấy.
Nhận thấy khả năng học tập và làm việc của mình quá kém. Mỗi việc được giao phải mất 3-5 ngày mới xong. Trong khi đồng nghiệp ngày làm cả đống việc. 1 lúc làm 10 cái web, ngày ngày edit video tiktok đều đều, cần bảng số liệu gì là nhoắng cái có ngay, gọn gàng hiệu quả. Nhưng nếu cứ kiên trì thì đầu óc sẽ minh mẫn dần, đúng không?
Vậy nhưng, đã kém sáng sủa lại còn tự hành hạ bản thân bằng việc thức khuya thế này, liệu bao cố gắng tích cóp thời gian qua, có đổ sông đổ biển, trở về ban đầu?
Hôm trước đọc của chị Giang, có đoạn
"Không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì, do đó cũng không có nhu cầu nói gì. Đúng chuẩn mù, câm, điếc, từ người lớn tới trẻ con. Sau đó lại than buồn, mất phương hướng, mất kết nối và ca bài đời tui cu đơn, rồi lại rủ nhau đi chữa lành. Đúng là loài người là giống giỏi nhất trong việc gây ra vấn đề rồi lại mất thời gian đi giải quyết"
Đúng quá nhỉ. Tự nhốt mình vào cái thế giới mà chiếc điện thoại nó vẽ ra. Loanh quanh luẩn quẩn trong đấy, bế tắc. Không biết xung quanh là gì nữa. Vì bế tắc lại tìm giải trí trong cái điện thoại.
Mình mua tài khoản netflix để xem film giải trí, xong dạo này bận chả xem được, thế là tiếc tiền. Bảo cố xem. Xem xong lại u mê như này. Vậy là giải trí hay chưa?
Có hôm mình ăn trưa 1 mình, tranh thủ cắm mặt vào điện thoại vừa ăn vừa xem vì cũng không có nhiều thời gian "giải trí". Lại là câu chuyện giải trí. Xong giây phút mình choàng tỉnh, bỏ điện thoại xuống, tập trung ăn. Tự nhiên thấy bản thân may mắn quá, thời tiết đẹp, được ngồi ăn trong nhà mình, căn nhà nhỏ xinh có ánh sáng tự nhiên, thấy bình yên thế.
Lần gần đây khi cả nhà đi Quảng Ninh, lúc di chuyển trên thuyền, mình cũng mở điện thoại ra xem. Lúc ngẩng lên, nhìn ra cửa sổ, thấy cảnh biển và có kè đá bên cạnh, đẹp khủng khiếp, bên trên còn có đàn chim bay. Như 1 thước phim healing đó, cảnh biển yên ả và thoáng đãng, lòng cũng thấy thông thoáng thoải mái tức thì. Lại rưng rưng xúc động.
Rõ ràng là lợi ích của việc "có mặt tại thời điểm hiện tại" là hoàn toàn có thật, bản thân đã được kiểm chứng. Vậy thì cứ thế mà thực hành đi chứ.
Đừng vì tiếc tiền mua tài khoản mà phải dùng cho hết (mày cho mọi người rồi mà, có người dùng rồi, không lãng phí đâu). Đừng vì nghĩ mình phải biết các trend, để trông trẻ trung mới mẻ trong mắt người xung quanh. Kệ đi, mày già rồi mà, không hay ho được là điều tất nhiên, chưa kể dù có cố sống như người trẻ, mình cũng có làm đến nơi đến chốn nổi đâu. Đừng vì muốn bản thân cool ngầu trong mắt người khác, mà cố làm những việc-tự-cho-là-ngầu. Không đâu, chả ai quan tâm và lại còn tốn tiền.
Ngủ sớm để tinh thần sảng khoái và da đẹp. Mày mất cả đống tiền để đắp lên mặt, mà chỉ có vài đêm thức khuya, tất cả đều trở thành vô nghĩa. Xong lại đau khổ vì bản thân xấu xí.
Tập trung hoàn thành công việc để có thêm hiểu biết, kỹ năng và đầu óc nhanh nhạy hơn. Mày được trả tiền để làm việc và lại còn được trao cơ hội để học hỏi. Hãy hoàn thành nhiệm vụ đi.
Chưa kể mỗi lần xem film/đọc truyện là toàn bộ tâm trí của mình đặt hết vào đó, không đến mức bỏ bê nhưng không dành đủ thời gian tâm trí vào những thứ quan trọng, như là gia đình.
Chúc Diệu sáng suốt và mạnh khỏe!